Chủ Nhật, 19 tháng 9, 2010

The very best of | Enya


Date back to những năm 80, khi mà một dòng nhạc sử dụng những nhạc cụ cổ điển để thể hiện những cảm xúc rất mới, mạnh dạn thể hiện những cảm xúc bên trong người nghệ sĩ trên một chất nhạc mà trước kia chỉ dùng cho dòng âm nhạc mô phạm của Đức - Áo - Italia ngày trước. Chính vì đặc điểm đó mà nó mang cái tên là tên New Age. Cho đến ngày hôm nay thì thời gian đó đã kéo dài được gần 30 năm và đối với tâm thức của tớ thì cái tên New Age dường như có vẻ đã không còn hợp thời nữa, nhưng mà cũng khó để có thể tìm một cái tên khác thay thế cho nó được.

Instrumental thì quá đơn giản, hòa tấu thì lại là một từ tớ không thích (thực ra là rất ghét) vì cách nói của nó nặng về kĩ thuật khi miêu tả việc các nhạc cụ được chơi cùng nhau một lúc, một từ khác thể hiện cảm quan về âm thanh khi diễn tả việc các lớp âm thanh tác động một cách tinh tế vào đôi tai là giao hưởng thì hình như hơi dễ bị nhầm lẫn với một thế hệ trước của Bach với Mozart Thế nên hiện tại tớ trải nghiệm dòng nhạc này như một thứ mà mình mà hiểu được tư tưởng của nó nhưng lại không thể gọi tên.
The very best of Enya album


Từ trước đến giờ, tớ vẫn cho rằng khi một người tạm chia tay với thứ nhạc nặng về lyric để bắt đầu tìm tới new age thì đó cũng là lúc họ bắt đầu hiểu được cách thể hiện tình cảm cô đọng và tinh tế bằng âm nhạc chứ không cần đến một thứ quá phô trương và lộ liễu như ngôn từ Nếu nói sơ qua về Enya thì ai cũng biết chị đấy là top one artist của Ireland và là một trong những tên tuổi mà mới nghe new age ai cũng nên chú ý, bên cạnh những đại gia khác như Kitaro, Secret Garden hay Yanni.



Trước kia từ dạo còn hay lang thang blog này forum nọ tớ có viết vài bài về Kitaro với Yanni nhưng mà bây giờ chúng nó sập hết rồi nên cũng chẳng biết lấy lại ở đâu nữa Tuy nhiên hôm nay tớ sẽ chỉ tập trung nói về Enya Trong số bốn vị kinh điển kia thì Enya là người có ít tác phẩm kiệt xuất nổi bật lên hẳn so với những sáng tác khác của mình nhưng nhạc của Enya lại là sự pha trộn đồng đều giữa một cảm nhận tinh tế về thiên nhiên được lấy từ tình yêu với âm nhạc và những cảm xúc thăng hoa rất hòa đồng với yếu tố thứ nhất. Nếu là về cảm xúc thăng hoa một cách đơn thuần trong âm nhạc, không có nhiều tình cảm khác như tình yêu làm tư tưởng chủ đạo, chỉ đơn giản là đam mê và thăng hoa trong sự phong phú của giai điệu thì tớ có đặt riêng một playlist trong iTunes nhưng mà trong đó chắc chắn sẽ không thể có Enya.


Trong số khoảng chục album đơn lẻ và vài cái compilation sau hơn chục năm sáng tác của Enya tớ chỉ giữ lại ba bản chính để nghe đi nghe lại là Orinoco Flow, Caribbean Blue và Anywhere is. Mỗi tác phẩm đều gắn liền với một trải nghiệm độc đáo rất riêng về thiên nhiên. Gần đây khi nghe lại ba track đó tớ đã ngạc nhiên vì tại sao trong một bài hát lại có thể có nhiều thứ tổng hợp lại đến thế nó gần như là đơn giản hơn nhiều so với những thứ mình hay nghe với độ phức tạp được đánh giá bằng kĩ thuật guitar tứa máu, tư tưởng vặn xoắn bệnh hoạn và độ quại khi nghe nhạc Trong làng metal có rất nhiều band sử dụng ambient như một yếu tố để làm tăng độ phong phú và atmospheric cho âm thanh thì Enya lại dùng âm thanh để thể hiện sự atmospheric từ những ambient của thiên nhiên, điển hình là trong ba track này thì khả năng đó càng bộc lộ rõ. Viết đến đây thì người tớ đã lại bắt đầu ngấm chính xác là đã bắt đầu phê để viết tiếp.


The very best of Enya (2009)

1. Trains and Winter Rains | 2. My My Time Flies

3. Stars and Midnight Blue | 4. Amarantine

5. Sumiregusa | 6. The River Sings

7. If I Could Be Where You Are | 8. Wild Child

9. Only Time | 10. Drifting

11. Flora's Secret | 12. Fallen Embers

13. One By One | 14. Pax Deorum

15. Athair ar Neamh | 16. Anywhere Is

17. Orinoco Flow | 18. Watermark

19. Boadicea | 20. May It Be

21. Caribbean Blue | 22. Aniron

DL




Đi ngược lại một chút để bắt đầu từ track thứ ba là Anywhere Is. Không hiểu tình cờ như thế nào mà ngày trước tớ lại nghe được track này của Enya rồi từ đó bắt đầu kết nó đến nổ cả đĩa Khi cho bạn bè nghe thử bài này, đứa nào cũng kêu là rất quen và thể nào cũng phải nghe thấy bài này trong một phim Pháp nào đó từ lâu rồi. Bản thân mình thì không quan tâm lắm đến việc nó nằm ở phim nào ngoài việc là hiện tại mình vẫn đang phê vì nó, thế nên anything else is merely vô nghĩa.

Anywhere Is đối với tớ là một trải nghiệm rất xanh và rất nhiều gió. Bản thân giai điệu trong bài hát đã đem tới một cảm giác nền rất khó tả nhưng khi để ý nghe từng lời một trong bài hát thì còn thấy nó phê hơn rất nhiều. Một loạt những hình ảnh trong bài hát đem tới một cảm xúc bất tận với những trải nghiệm đi từ những bất ngờ này tớ những bất ngờ khác đúng với tâm trạng được chìm đắm trong vẻ đẹp về một thiên nhiên bất tận. Tớ sẽ không spoil nó ra đâu nên mọi người hãy cứ tự cảm nhận nó đã, lúc đấy cảm xúc sẽ tuyệt vời hơn rất nhiều. Sở dĩ ở trên tớ đã nói là cảm nhận về bài này của mình là rất xanh bởi vì nếu không để ý đến lyric thì những giai điệu chính trong bài hát giống như cảm giác của một thiếu nữ thả hồn trên từng bước chạy của mình giữa một mê cung bằng cây cối vậy, rồi đến khi từng vạch trên sóng nhạc trỗi lên ở những đoạn cao trào như cảm giác trần đấy niềm vui chạy lên từng bậc thang cao vút thì thật là tuyệt

Đoạn cuối của Anywhere Is được nổi bật hoàn toàn lên trong một cảm giác nghỉ ngơi rất là nhẹ nhõm. Mê cung trong bài hát không phải là thứ để giới hạn con người lại mà nó chỉ càng giúp chúng ta chú ý đến một góc nhìn ở cao hơn khi nhìn lên bầu trời đang dần chuyển sang hoàng hôn với những con gió cuối ngày mang theo sự thanh khiết, dịu dàng nhưng lại ấm áp, vuốt ve khuôn mặt. Nếu căng tai ra nghe, mọi người sẽ để ý được một lớp tiếng ù ù ở dưới ba lớp âm thanh chính của bài là vocal, tiếng key và tiếng của bộ string. Đó chính là thứ mà tớ nói là dùng âm thanh để tái hiện lại cảm giác nhẹ nhàng của gió đấy Chẳng cần tốn tiền làm clip hoành tráng thì bản thân nhạc của Enya đã chứa đựng quá nhiêu hình ảnh trong nó rồi.




Tớ không có nhiều từ để diễn tả về Orinoco Flow ngoại trừ những âm thanh được lấy cảm hứng từ sự thanh khiết, réo rắt trong vũ điệu của nước được biến hóa trong cách mà bộ gõ làm các nốt nhạc vỡ ra trong không gian. Thật sự thì tất cả cảm xúc về nước của tớ trong nhạc của Enya được cô đọng lại và tan ra trong Caribbean Blue.



Cách mở đầu của track này là một thủ pháp đơn giản nhưng vô cùng hiệu quả, nó phá tan không gian thực bằng một âm thanh lan trong không gian giống như khi lao mình xuống dòng nước của đại dương. Tiếp ngay sau đó là những âm thanh đầu tiên mô tả cho những âm thanh của biển, không phải những con sóng vỗ ầm ầm bên trên mà là sự dịu dàng thực sự ẩn sâu trong làn nước. Từng nhịp đập hối hả dịu dàng bắt đầu giao động liên tục giống như một cuộc sống dưới đáy biển sâu với vô vàn những thứ nhỏ nhoi trong một tổng thế vĩ đại

Đôi khi tớ không phân biệt được những cảm xúc ở phần cuối của bài hát, không biết đó là vẻ đẹp của một Caribbean xanh thẳm dưới ánh nắng và cát vàng cùng những cơn gió cuốn đi trên biển, để lại một góc nhìn tuyệt đẹp từ trên cao hay là cảm giác ở trong làn nước, ngước mắt lên thán phục trước vẻ đẹp của từng tia nắng biến dạng khi xuyên qua sóng biển. Đôi khi thời gian và âm thanh như mờ đi dưới tác động của từng đợt sóng ngầm đôi khi lòng người cảm thấy mình không còn tồn tại nữa.


Collected from:
http://vilde.tumblr.com/post/95466062/enya


Discography of Enya


Collected by Samseriffa

4 nhận xét:

  1. Mình cũng đã từng có một bài về Enya. Âm nhạc của cô ấy thật ấn tượng, trong trẻo và tinh tế. Bài viết của cậu rất hay và đã bổ xung thêm nhiều kiến thức cho mình. Thank cậu!

    Trả lờiXóa
  2. Làm thế nào để có một entry đẹp thế nầy? *___*

    Trả lờiXóa
  3. thật sự mình kết dòng nhạc celtic . Enya Đỉnh

    Trả lờiXóa
  4. @ ha hai: Chào bạn. Rất vui vì bạn đã ghé thăm Góc Âm Nhạc. :)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.