"The Rose" là ca khúc nhạc pop được viết bởi Amanda McBroom và được Bette Midler trình diến thành công năm 1979 trong bộ phim The Rose. Kể từ đó ca khúc đã được trình diễn bởi nhiều giọng ca và ban nhạc nổi tiếng như Westlife, LeAnn Rimes, Nana Mouskouri, Elaine Paige.
Chúng ta sẽ nghe lại ca khúc được trình bày với giọng ca của một nữ ca sĩ trẻ người Nhật, cô Aoi Teshima (1987).
Some say love, it is a river
That drowns the tender reed
Some say love, it is a razor
That leaves your soul to bleed
Some say love, it is a hunger
An endless aching need
I say love, it is a flower
And you, its only seed
It's the heart, afraid of breaking
That never learns to dance
It's the dream, afraid of waking
That never takes the chance
It's the one who won't be taken
Who cannot seem to give
And the soul, afraid of dying
That never learns to live
When the night has been too lonely
And the road has been too long
And you think that love is only
For the lucky and the strong
Just remember in the winter
Far beneath the bitter snows
Lies the seed that with the sun's love
In the spring becomes the rose.
HT : Nhờ cô giáo dịch dùm xem bài hát nói gì nha !
Trả lờiXóaCó người bảo tình yêu là dòng sông,
Trả lờiXóaNhận chìm ngọn cỏ lau mềm.
Người lại bảo tình yêu là lưỡi lam,
Làm tâm hồn kẻ đang yêu rỉ máu.
Có người nói tình yêu là cơn đói,
Một sự ham muốn đau đớn khôn nguôi.
Nhưng với anh, tình yêu là đoá hoa,
Và em là hạt mầm duy nhất.
Cũng do bởi sợ tan vỡ,
Nên trái tim đâu dám đập dồn.
Do bởi sợ đó chỉ là một giấc mơ,
Nên chẳng bao giờ muốn tỉnh giấc.
Cũng như người chưa bao giờ trao,
Sẽ chẳng biết cảm giác khi đón nhận.
Như tâm hồn luôn bị ám ảnh bởi cái chết,
Ngay cả khi chưa học cách sống bao giờ.
Khi đêm trở nên quá đỗi cô đơn,
Khi con đường trở nên dài thăm thẳm,
Chắc em nghĩ tình yêu chỉ dành cho người may mắn hay kẻ mạnh.
Hãy nhớ rằng trong tiết trời mùa đông lạnh giá,
Sâu dưới lớp tuyết dày có một hạt mầm đang nằm im,
Để rồi với tình yêu của mặt trời sưởi ấm,
Đến mùa xuân sẽ thành một bông hồng.
(Bản dịch chưa được hay lắm. Anh xem tạm.)
Bản dịch hay đấy chứ,sát nghĩa mà vẫn có âm điệu. Cám ơn Tổng quản HT,thật tài! :))
Trả lờiXóaNhiều ca sĩ phô diễn kĩ thuật - sự " khổ luyện " - cũng mang lại nhiều thú vị cho người nghe .
Trả lờiXóaRiêng trường hợp cô bé này , giọng " mộc " - nguyên chất trời cho - làm ta say đắm . Cách phát âm " tròn vành rõ chữ " - với những âm gió nhẹ như hơi thở - đẹp mê hồn !
@ Tualinh: Lời động viên của anh làm em ấm lòng, tuy nhiên em vẫn biết rằng còn lâu em mới đạt được đến ngưỡng đó. :))
Trả lờiXóa@ A HDT: Em cũng thích cách cô bé thể hiện bài hát này. Giọng mộc, rất đẹp, nghe thoang thoảng như hơi thở, như tiếng thì thầm của mùa xuân. Em thích cả cách phối của bài này, rất nhẹ nhàng, hòa quyện với giọng hát của cô bé diễn tả những gì tác giả muốn gửi gắm qua bài hát.
Chỉ lạ 1 điều là : bài thơ dịch khá thế , mà TL , CÂY BÌNH LUẬN THƠ HIỆN ĐẠI VÀO BẬC NHẤT HIỆN NAY lại chỉ đưa ra 1 nhận xét không xứng tầm vậy sao ????????????????????????????????????????
Trả lờiXóaRất khó giải thích với bà con trong nước và kiều bào ở xa Tổ quốc !
@TĐHĐ : Có lẽ T.L nhường cho ông viết lời nhận xét ( đánh giá ) sắc xảo hơn đấy. Theo tôi thì lời nhận xét của T.L là chuẩn rồi. Các ông khen em gái tôi vừa vừa thôi, khen nhiều quá là nó sẽ bỏ việc nhà để ôm cái G.A.N này cả ngày, cả đêm đấy.
Trả lờiXóa@Hồng Thu : Đã có lần anh góp ý kiến nhỏ với em rồi. Đừng viết tắt là GAN mà nên viết G.A.N thì hơn kẻo có người lại hỏi TIM đâu thì toi.
PH : Ô. nói cũng có lí . Nhưng vấn đề lại ở chỗ : " Sexpia đang yêu - ko biết sẽ luận về tình yêu như thế nào nhỉ ? " .
Trả lờiXóaKhông thể test với nhân vật sống cách ta mấy trăm năm được nên đành mượn " người đương thời " của Tạ Bích Loan đóng thế vậy !!!!
@ PH: Em quen cách dùng như thế rồi. Viết như anh lâu lắm. :)
Trả lờiXóa@ A HDT: Em chẳng hiểu anh nói gì, chỉ biết là người hay vào nhận xét và đăng bài trên GAN bỗng nhiên "biến mất" cứ như là "nghỉ phép" vô thời hạn ý. :(
Dịch lời bài hát hoặc thơ từ tiếng nước ngoài ra tiếng Việt đương nhiên là khó,đặc biệt từ tiếng đa âm (như Anh,Nga,Pháp...)
Trả lờiXóaThường luôn có một mâu thuẫn thách thức người dịch : để 'sát ý' với nguyên bản thì giảm hoặc mất vần điệu,và ngược lại.Dung hoà được 2 yêu cầu này đòi hỏi người dịch phải tương đối nhuần nhuyễn về cả 2 ngôn ngữ (tất nhiên trong lĩnh vực đang đề cập) và phải có 'trực cảm'. Mà cà 2 thứ 'cần có' ấy,nếu ko có 'năng khiếu' hoặc 'tài' và 'trải nghiệm' thì từ chỗ nào mà 'ra' đây?
Ấy là chưa nói đến dịch ra thành lời Việt để có thể hát được thì khó thêm gấp bội vì còn cần phải đáp ứng yêu cầu chính xác số nguyên âm trong một câu dịch và nguyên bản bằng nhau cùng với thanh dấu phù hợp!
vv...và ...vv...
Xin thử nêu chỉ vài nội dung về 'kỹ thuật' của dịch...nghiệp dư thôi, để mà thấy được cái 'tâm huyết',cái 'tài' trong bản dịch này cũng như cái nhận xét 'ít chữ' là phải công phu mới viết ra được vài dòng đấy . Tôi đồ là ngay tác giả dù 'cực kỳ' khiêm tốn nhưng có lẽ trong bụng cũng tư thấy có sự 'ưng ý'?
...
Thế còn từ lời dịch ta có thể 'cảm' được gì?
Đọc trong các lời com của HĐT như nghe có 'tiếng reo lảnh lót'! Thiết nghĩ điều đó đã nói lên nhiều lắm...lắm!
Vậy là câu trả lời,lời bình luận mà HĐT yêu cầu thế là đã có rồi nhé!
HT : Dụ đc " con cáo " ra khỏi hang là công của ai nhỉ ? E hay A đây ?
Trả lờiXóaHè hè !
( 7h sáng một ngày cuối năm vừa rồi )
Trả lờiXóa- alo ! tớ gọi sớm thế này để thông báo cậu : đúng 18h có mặt tại nhà tớ , ăn mặc lịch sự và phải tuyệt đối đúng giờ !
Mẹ kiếp ,tôi chửi thầm 1 câu .Quen thân nhau đã từng ấy năm , nó đã dùng tới " mệnh lệnh thức " thế này chắc có chuyện rồi...., chẳng " bổ mắt " thì cũng " bổ tai " đây ! ....
Vậy cho nên lúc này , tôi với nó đang ở nơi phòng khách trong ngôi biệt thự cổ ở trung tâm thành phố . Hóa ra nó rủ tôi dự lễ sinh nhật 1 người bạn...
Căn phòng chừng 30m2 , lát gỗ màu sậm , thắp toàn nến nên thật ấm cúng .Gian phòng những hoa là hoa , phía xa nổi bật chiếc dương cầm cổ - vật trang trí đắt giá và độc đáo . Nữ chủ nhân vận đồ màu sẫm , cắt rất khéo , tôn thêm vẻ dịu dàng mà quí phái .Nàng chừng ngoài 45 , gương măt sáng với đôi mắt trong veo như thách thức với thời gian ...." ngày xưa chắc đẹp phải biết - tôi nhủ thầm - " , lại càng bái phục thằng ban nối khố .
Vào cái nơi lạ lẫm này , tôi dường như " mất điện "....chỉ còn biết trông chờ vào ông bạn " vàng " - giờ cũng như đang bối rối trước mặt " người đẹp Hà thành " .
Thì ra thế ! tôi ghép nối các thông tin lại và dần hiểu ra câu chuyện !
( hết phần 1 )
@ Tualinh: Thực ra em chưa ưng ý đoạn cuối cùng, những đoạn trên thì tạm được. Vì muốn bám sát nội dung nên đoạn cuối chưa đạt về vần điệu.
Trả lờiXóa@ A HDT: Em chẳng có công gì đâu ạ.