Thứ Sáu, 1 tháng 6, 2012

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Cho tôi về
lại mái nhà quê nghe mưa rơi lộp độp
bước ra ngoài
khúc sông đỉa bám
khúc sông nước trong
khúc sông in tán dừa
chiều giông mưa nào
mùa hè mưa nào
con đường mưa nào
Tôi ở quê.


Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
về lại túp nhà khoảnh sân cô giáo cũ
cô giáo nuôi gà
gà chạy loanh quanh
ngang bữa học
lạch bạch vào nhà
oang oác...
nhốn nha và nhốn nháo
Trong sân lá reo chỉ muốn ngủ
cô giáo già
dạy Toán
nào nào các con
học tiếp nào...

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
tôi sẽ ngồi lại ghế đá sân trường năm cũ
mùa hè
hoa phượng đỏ rơi rơi
mùa hè
những dòng văn rơi rơi
trong quyển lưu bút hoa hoè
trong những nét chữ gà bới trâu gặm
Tôi nhất định nhớ
từng gương mặt quen
Tôi biết chứ
nhiều năm sau
gặp lại
thảy đều ngó lơ qua phía khác
hoặc giả :
Ủa, dạo này sao rồi?
dăm câu rồi lỉnh mất.

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
Tôi sẽ nói ông bà
rằng con biết ông bà thương con
Tôi sẽ nói ba mẹ
rằng con biết ba mẹ kỳ vọng vào con
Tôi sẽ nói bạn
rằng tôi quý bạn vô cùng
Tôi nói mà
Tôi biết chứ
nhiều năm sau
Tôi muốn nói
nhưng ngại
Tôi muốn sà vào lòng
nhưng ngượng
trẻ con thì làm cái gì cũng dễ
Tôi người lớn
nên tôi biết.

Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ
dẫu chỗ ngồi có chật
Tôi sẽ đứng
dẫu đường có xa
Tôi sẽ đợi
dẫu năm tháng có đi qua thêm nhiều nữa
Tôi vẫn không ngại
Tôi sẽ chờ
chờ hoài
một vé
đi
tuổi
thơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.