Nhớ mãi mà không ra. :)
Tối qua đọc nốt phần cuối truyện "Tìm trong nỗi nhớ". Cảm xúc của cặp nhân vật chính theo vào trong giấc ngủ. Sáng nay đang trên lớp, tự nhiên giai điệu của một bài hát Pháp đã lâu không nghe bỗng dội về. Giai điệu lúc chậm, lúc nhanh, lúc thiết tha, khi dồn dập, hối hả. Lời tiếng Việt nhớ lõm bõm, tên bài hát không tài nào nhớ nổi. (Cái tội chỉ biết nghe không chịu hát :D) Về nhà, trồng cây, dọn dẹp trên sân thượng xong, mò vào Net, lần theo những câu còn nhớ được, mà có nhớ câu nào trọn vẹn đâu :)), nửa câu trước, nửa câu sau, vậy mà cũng tìm ra bài hát ám ảnh suốt từ sáng. Mình phục mình quá. :D
Maritsa hay Evros là tên của một dòng sông dài 450 km, chảy xuyên trong vùng Balkan. Sông bắt đầu từ dãy núi Rila, nằm ở phía tây của Bulgaria, chảy sang hướng đông và tạo thành đường biên giới tự nhiên với Hy Lạp và giữa Hy Lạp với Thổ Nhĩ Kỳ trước khi đổ ra biển Aegean. Ca khúc La Maritza do Pierre Delanoe và Jean Renard sáng tác và được Sylvie Vartan ghi âm năm 1968. Bài hát nói về kỷ niệm thời thơ ấu của tác giả. Ở đó có người cha thân yêu, có những ngày sống tuyệt đẹp bên dòng sông êm đềm và trên trời có tiếng chim hót. Nhạc sĩ Phạm Duy viết lời Việt với tựa đề "Dòng sông tuổi thơ", giữ nghĩa gần với nguyên bản và đã được nhiều ca sĩ hát cả lời Pháp lẫn lời Việt. Bản ghi âm sau đây của ca sĩ Thanh Lan bằng tiếng Pháp đã được phát hành trước năm 1975 trong băng nhạc Tùng Giang.
Nhánh sông thân yêu ngày chưa biết buồn
Đã ru tôi trọn thời thơ ấu
Ngỡ quên theo cùng năm tháng dài
Sao giờ bỗng để buồn nhớ thương
Dòng sông cũ...
Những thân yêu trong mười năm bé dại
Đã trôi đi tựa mùa xuân cũ
Búp-bê xinh giờ đây nát rồi
Riêng còn có một giọng hát xưa
Ngày mới lớn...
(La... la... la...)
Những con chim trên dòng sông êm đềm
Hát cho nghe bài ca phiêu lãng
Rất thơ ngây nào tôi biết gì
Khi chợt thấy người ngồi lắng nghe
Thật say đắm...
Đến khi đêm đen dần buông xuống rồi
Những chim kia cùng nhau cất cánh
Đến phương xa hồng tươi hy vọng
Gia đình cũng về thành phố xa
Đầy ánh sáng...
Cảm ơn GAN. Cảm ơn HT.
Trả lờiXóaCó lẽ xấp xỉ 60 năm mình mới được nghe lại trọn vẹn giai điệu của nhạc phẩm mà mình cũng không nhớ tiêu đề! Nhưng nhớ rõ “giai điệu lúc chậm, lúc nhanh, lúc thiết tha, khi dồn dập, hối hả… của một bài hát Pháp” vang lên trong gian nhà thờ với 1 cây măng rô lin + 1 cây an tô và 1 ắc mô ni ca do các bậc cha chú hòa tấu.
Lúc đó mình nghe lỏm câu chuyện về nhạc phẩm này và biết đó là ca khúc về một dòng sông.
Cảm ơn HT về: (Cái tội chỉ biết nghe không chịu hát :D) của HT đã cho mình một cảm giác tự tin và vui vui khi tìm được một chút đồng điệu!
Cảm ơn HT với câu nói vui: “Mình phục mình quá. :D”. Mình xin mượn lại:”Mình phục HT quá.” Thú thật mình rất ít lướt mạng. Chỉ vào vài trang của bạn bè thôi. Mình còn chưa thạo cách tìm kiếm, cop nhạc về! Cũng không muốn học nữa vì Tay và Mắt kém quá rồi!
Một lần nữa Cảm ơn GAN, Cảm ơn Hồng Thu.
Bác San,
XóaCảm ơn bác. Nhận xét của bác làm Thu vui. Ít nhất cũng có một người thấy Thu không đến nỗi quá "dốt". :)
Thu nghe nhạc theo cảm hứng và rất lười tìm hiểu đến nơi đến chốn. GAN giúp Thu nâng cấp kiến thức của mình để đạt trình độ "xóa mù". :D
Thu cần học hỏi ở bác nhiều lắm, về thơ và họa thì không dám vì đó là năng khiếu, nhưng về ý chí và nghị lực thì Thu có thể cố gắng được.
Luôn mong bác khỏe, vui và sáng tác được nhiều bài thơ hay, vẽ được những bức tranh đẹp.
Tôi xin lỗi vì gõ nhầm: "Có lẽ xấp xỉ 60 năm..."! xin sửa lại: "Có lẽ xấp xỉ 50 năm" Tay chân, mắt mủi kém mà! Như mình đã viết:"Cũng không muốn học nữa vì Tay và Mắt kém quá rồi!
Xóa