Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Tưởng nhớ nhạc sỹ Phạm Duy

                                                                                      

                                                      Nhạc phẩm "Nương chiều" của nhạc sỹ Phạm Duy

 

    Chiều Quê    

                               Kỷ niệm ấu thơ về ca khúc
                “Nương chiều” của NS Phạm Duy        



     Chiều ơi!


    Gió chiều về,
    Sóng lúa nhấp nhô.
    Con sóng chiều,
    Xanh mướt vỗ bờ.
    Bước chân chiều,
    Phiêu sóng lơ ngơ…
    Hỡi chiều!


                               
    Chiều ơi!


    Sắc tím về,
    Lặng lẽ buông lơi.
    Nhuốm tóc mềm,
    Bạc trắng phôi phai.
    Tím nỗi chiều,
    Nhuộm thẫm đêm dài…
    Ơi chiều!



    Chiều ơi ! 


    Ánh trăng về,
    Xanh dịu nỗi đau.
    Giọt sương về,
    Nặng chĩu tình sâu.
    Giấc chiều về,
    Men dậy trong nhau…

    Hỡi chiều!

                                          PNS

3 nhận xét:

  1. Cảm ơn bác đã đăng bài thi - ca này (theo cách gọi của anh Tualinh). Khi nghe những bài hát của NS Phạm Duy không hiểu sao Thu rất nhớ bố mẹ, dù khi các cụ còn, hiếm khi thấy các cụ nghe nhạc của ông.

    Trả lờiXóa
  2. HT thân mến.
    "Khi nghe những bài hát của NS Phạm Duy không hiểu sao Thu rất nhớ bố mẹ," Sao chúng ta có sự chùng lặp thế!
    Khi mình 11 tuổi (1953), Bố có khách là 2 ông nhạc sỹ(sau mình mới biết, còn lúc đó mình còn mải quệt nước mắt vì bố bắt kéo đàn cho khách nghe)Bố bắt kéo đàn bài này và bài Con thuyền không bến.
    Nhớ bố mẹ quá!
    Bai Nương chiều Phạm Duy viêt khi chưa dinh-tê. Nhưng thôi, đó là quá khứ!

    Trả lờiXóa
  3. Có thể những bài hát của Nhạc sĩ thể hiện những cảm xúc mà bố mẹ Thu và cả các cụ thân sinh ra bác đã từng trải qua. Cho dù các cụ không kể lại, con cháu các cụ vẫn có thể cảm nhận được bằng một sự giao cảm tâm linh nào đó.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.