@HT. "Trăng sáng mắt đen" viết từ 2009, phỏng thơ của anh Phúc Chiến tặng anh Kiến Quốc đều là BTK5. Tôi đã đăng bài ấy bên trang BTK5 nhưng hơi buồn hình như không có ai nghe, kể cả cả các bạn mà mình làm nhạc tặng họ.
"Chuyện tình không tên". Cảm ơn em đã chú ý nghe đến cả tiếng nấc, tiếng nghẹn.
Đây là thư của anh Nguyễn Thái Sơn, xin được chia sẻ luôn cùng các bạn. Bài thơ anh Sơn có sửa lại ít nhiều so với bản đầu tiên mà tôi đã phổ thơ. Anh ấy gửi bản đã dàn trang vi tính để in nên khi copy paste lên đây có thể hơi khó đọc. Các bạn chịu khó vậy.
P/S. Bài thơ quá dài, không được chấp nhận vào còm.
Thân gửi Trần Bắc Hải Cuộc điện thoại, cùng với thư của Bắc Hải, là niềm vui hiếm muộn mà tôi nhận được khi năm đã cùng tháng đã tận, trước khi chuyển qua một năm khác mà mỗi người đều mong rằng sẽ tốt đẹp hơn. Bài thơ ấy có trong tập thơ của lực lượng TNXP TP Hochiminh nhân một lần kỷ niệm truyền thống nào đó. Còn trước đó nó có ở trên một vài báo-tạp chí. Năm 1995, tôi đưa bài này vào tập thơ VÉ KHỨ HỒI (Nhà Xuất bản Văn Hóa, Hanoi). Gần đây tôi có sửa lại một số câu, chữ, mong được coi văn bản này là CHÍNH THỨC. Tôi vào tạm quán nét dọc đường nên chưa đọc kỹ viết kỹ được. Về Saigon tôi sẽ liên hệ lại. Chân thành cảm ơn, và chúc Bắc Hải VUI!
Em rất vui khi biết anh đã liên lạc với tác giả của bài thơ. Em cảm nhận được niềm vui của tác giả khi biết bài thơ mình sáng tác được phổ nhạc thành bài hát. Tìm được người đồng cảm, hiểu được suy nghĩ của mình, biết trân trọng những kỷ niệm, ký ức của một thời gian khó huy hoàng thật vui phải không anh. Anh có thể đăng bài thơ dưới bản ký âm. "Chuyện tình không tên" Y Jang Tuyn hát khá hay, nhưng không để lại nhiều cảm xúc trong em như bản thu của anh. Cảm xúc rất thật, có cảm giác như anh đang hát về câu chuyện của đời anh. "Trăng sáng mắt đen" thực sự là bài hát hay. Có lẽ nhờ ca khúc này em sẽ nhớ đến tên ca sĩ Lâm Minh Huy.
Anh Nguyễn Thái Sơn gửi cho tôi bản mới của "Chuyện tình không tên" có một số thay đổi so với bản cũ dưới đây (đăng trong tập thơ Thanh niên xung phong) mà tôi đã dựa vào để phổ nhạc. Bản anh Sơn mới gửi cho tôi bị định dạng sao đó mà mỗi lần tôi định copy/paste vào comment lại rất khó đọc. Trong khi chưa định dạng lại được, tôi đưa bản cũ để các bạn tạm theo dõi.
CHUYỆN TÌNH KHÔNG TÊN
(…) Sau trận pháo bầy, cánh rừng nghi ngút khói, Trung đội thanh niên xung phong lại khuyết mấy người Chọn quãng vắng, em đằm mình trong suối Nước mát(*) lành dịu bớt nỗi đau.
Xe tôi đợi thông đường nép dưới bụi tre gai, Tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi, Bàn tay em níu vai tôi tin cậy, - Bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay!
Một mảnh bom sắc lẻm, Một cơn sốt rung cây… Cánh võng vải đủ hóa thành tấm liệm! Thuở giặc giã, cuộc đời nhanh như đếm, Gặp một lần biết còn có lần sau!
Thương vội vàng chẳng ai nỡ tiếc nhau, Nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt ngào, nửa đắng, Phút hòa nhập diệu kì hai mảnh đời trong trắng, Rừng chuyển gió ngả nghiêng, sao băng vạch ngang trời,
Anh vừa hai mươi, em chắc cũng hai mươi, Dãy đồi ấy tên gì? Cánh rừng bao nhiêu tuổi? Tóc mình dính cỏ mềm, nước mắt mình nóng hổi, Nửa đêm thông đường tay đành gỡ tay nhau.
Đêm ấy rồi xa, có còn gặp lại đâu! Kỉ niệm cũ bao năm còn đau nhói. Em trở về quê, hay đã thành tro bụi? Cuộc đời mình bao chuyện hóa không tên! (…) Nguyễn Thái Sơn
Đây là bản mới của bài thơ. Tôi mất khoảng 15 phút tìm cách dàn trang lại cho dễ đọc mà một số câu vẫn bị nhảy dòng. Không thể ngồi lâu hơn, xin cứ đưa lên đây vậy. Mong anh Sơn và các bạn thông cảm.
Chuyện tình không tên Sau trận bom cánh rừng nghi ngút khói đại đội thanh niên xung phong lại khuyết mấy người chọn quãng vắng em đằm mình trong suối nước mát lành làm dịu nỗi đau
xe tôi đợi thông đường, nép dưới bụi tre gai tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi bàn tay em níu vai tôi tin cậy - bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay
mảnh bom sắc lẻm cơn sốt rét rung cây cánh võng vải hóa thành tấm liệm thuở giặc giã đời người nhanh như đếm gặp lần này chắc gì có lần sau
thương vội vàng yêu vội vàng chẳng ai nỡ tiếc nhau nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt nửa đắng thời khắc nhập hoà hai tâm hồn trong trắng rừng chuyển gió ngả nghiêng sao băng vạch chéo trời…
tôi hai mươi em mới ngót hai mươi ? dãy đồi ấy tên gì cánh rừng bao nhiêu tuổi ? lưng ép lá khô cỏ rối cùng tóc rối nửa đêm thông đường tay gỡ tay nhau…
chỉ vậy rồi xa suốt một đời có gặp lại đâu (có gặp lại cũng làm sao nhớ nổi) máu thịt sẻ chia mà cứ như sương khói…
em về được quê nhà hay nằm lại rừng xanh thế hệ chúnh mình bao con người bao câu chuyện mang mỹ từ mỹ tự Vô Danh?...
@ A Bắc Hải: Cảm ơn anh đã chia sẻ. Xin phép anh đưa bản ghi âm về trang để mọi người tiện theo dõi.
Trả lờiXóa@HT. Bản ký âm cũ có chỗ cần sửa tiếp. Cho anh biết email để gửi bản mới thay thế.
Trả lờiXóa@A Bắc Hải: Em sẽ gửi vào hộp mail của anh. Anh đã thay bản ký âm mới rồi ạ? Bản hôm qua em để khác cơ.
Trả lờiXóa@A Bắc Hải: Em không thấy thiếu tiếng nấc, tiếng nghẹn như trong bản thu âm của anh. Bài "Trăng sáng mắt đêm" rất hay. Anh viết bài đó khi nào?
Trả lờiXóa@HT. "Trăng sáng mắt đen" viết từ 2009, phỏng thơ của anh Phúc Chiến tặng anh Kiến Quốc đều là BTK5. Tôi đã đăng bài ấy bên trang BTK5 nhưng hơi buồn hình như không có ai nghe, kể cả cả các bạn mà mình làm nhạc tặng họ.
Trả lờiXóa"Chuyện tình không tên". Cảm ơn em đã chú ý nghe đến cả tiếng nấc, tiếng nghẹn.
Đây là thư của anh Nguyễn Thái Sơn, xin được chia sẻ luôn cùng các bạn. Bài thơ anh Sơn có sửa lại ít nhiều so với bản đầu tiên mà tôi đã phổ thơ. Anh ấy gửi bản đã dàn trang vi tính để in nên khi copy paste lên đây có thể hơi khó đọc. Các bạn chịu khó vậy.
P/S. Bài thơ quá dài, không được chấp nhận vào còm.
Thân gửi Trần Bắc Hải
Cuộc điện thoại, cùng với thư của Bắc Hải, là niềm vui hiếm muộn mà tôi nhận được khi năm đã cùng tháng đã tận, trước khi chuyển qua một năm khác mà mỗi người đều mong rằng sẽ tốt đẹp hơn. Bài thơ ấy có trong tập thơ của lực lượng TNXP TP Hochiminh nhân một lần kỷ niệm truyền thống nào đó. Còn trước đó nó có ở trên một vài báo-tạp chí. Năm 1995, tôi đưa bài này vào tập thơ VÉ KHỨ HỒI (Nhà Xuất bản Văn Hóa, Hanoi). Gần đây tôi có sửa lại một số câu, chữ, mong được coi văn bản này là CHÍNH THỨC.
Tôi vào tạm quán nét dọc đường nên chưa đọc kỹ viết kỹ được. Về Saigon tôi sẽ liên hệ lại. Chân thành cảm ơn, và chúc Bắc Hải VUI!
Em rất vui khi biết anh đã liên lạc với tác giả của bài thơ. Em cảm nhận được niềm vui của tác giả khi biết bài thơ mình sáng tác được phổ nhạc thành bài hát. Tìm được người đồng cảm, hiểu được suy nghĩ của mình, biết trân trọng những kỷ niệm, ký ức của một thời gian khó huy hoàng thật vui phải không anh. Anh có thể đăng bài thơ dưới bản ký âm.
Trả lờiXóa"Chuyện tình không tên" Y Jang Tuyn hát khá hay, nhưng không để lại nhiều cảm xúc trong em như bản thu của anh. Cảm xúc rất thật, có cảm giác như anh đang hát về câu chuyện của đời anh.
"Trăng sáng mắt đen" thực sự là bài hát hay. Có lẽ nhờ ca khúc này em sẽ nhớ đến tên ca sĩ Lâm Minh Huy.
Anh Nguyễn Thái Sơn gửi cho tôi bản mới của "Chuyện tình không tên" có một số thay đổi so với bản cũ dưới đây (đăng trong tập thơ Thanh niên xung phong) mà tôi đã dựa vào để phổ nhạc.
Trả lờiXóaBản anh Sơn mới gửi cho tôi bị định dạng sao đó mà mỗi lần tôi định copy/paste vào comment lại rất khó đọc. Trong khi chưa định dạng lại được, tôi đưa bản cũ để các bạn tạm theo dõi.
CHUYỆN TÌNH KHÔNG TÊN
(…)
Sau trận pháo bầy, cánh rừng nghi ngút khói,
Trung đội thanh niên xung phong lại khuyết mấy người
Chọn quãng vắng, em đằm mình trong suối
Nước mát(*) lành dịu bớt nỗi đau.
Xe tôi đợi thông đường nép dưới bụi tre gai,
Tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi,
Bàn tay em níu vai tôi tin cậy,
- Bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay!
Một mảnh bom sắc lẻm,
Một cơn sốt rung cây…
Cánh võng vải đủ hóa thành tấm liệm!
Thuở giặc giã, cuộc đời nhanh như đếm,
Gặp một lần biết còn có lần sau!
Thương vội vàng chẳng ai nỡ tiếc nhau,
Nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt ngào, nửa đắng,
Phút hòa nhập diệu kì hai mảnh đời trong trắng,
Rừng chuyển gió ngả nghiêng, sao băng vạch ngang trời,
Anh vừa hai mươi, em chắc cũng hai mươi,
Dãy đồi ấy tên gì?
Cánh rừng bao nhiêu tuổi?
Tóc mình dính cỏ mềm, nước mắt mình nóng hổi,
Nửa đêm thông đường tay đành gỡ tay nhau.
Đêm ấy rồi xa, có còn gặp lại đâu!
Kỉ niệm cũ bao năm còn đau nhói.
Em trở về quê, hay đã thành tro bụi?
Cuộc đời mình bao chuyện hóa không tên!
(…)
Nguyễn Thái Sơn
(*) Trong tập thơ bị in nhầm là "nước mắt".
Đây là bản mới của bài thơ. Tôi mất khoảng 15 phút tìm cách dàn trang lại cho dễ đọc mà một số câu vẫn bị nhảy dòng. Không thể ngồi lâu hơn, xin cứ đưa lên đây vậy. Mong anh Sơn và các bạn thông cảm.
Trả lờiXóaChuyện tình không tên
Sau trận bom cánh rừng nghi ngút khói
đại đội thanh niên xung phong lại khuyết mấy người
chọn quãng vắng em đằm mình trong suối
nước mát lành làm dịu nỗi đau
xe tôi đợi thông đường, nép dưới bụi tre gai
tên tuổi nhau chúng mình chưa kịp hỏi
bàn tay em níu vai tôi tin cậy
- bàn tay vừa vuốt mắt bạn chiều nay
mảnh bom sắc lẻm
cơn sốt rét rung cây
cánh võng vải hóa thành tấm liệm
thuở giặc giã đời người nhanh như đếm
gặp lần này chắc gì có lần sau
thương vội vàng yêu vội vàng
chẳng ai nỡ tiếc nhau
nụ hôn thời chiến tranh nửa ngọt nửa đắng
thời khắc nhập hoà hai tâm hồn trong trắng
rừng chuyển gió ngả nghiêng
sao băng vạch chéo trời…
tôi hai mươi
em mới ngót hai mươi ?
dãy đồi ấy tên gì
cánh rừng bao nhiêu tuổi ?
lưng ép lá khô
cỏ rối cùng tóc rối
nửa đêm thông đường
tay gỡ tay nhau…
chỉ vậy
rồi xa
suốt một đời có gặp lại đâu
(có gặp lại cũng làm sao nhớ nổi)
máu thịt sẻ chia mà cứ như sương khói…
em về được quê nhà hay nằm lại rừng xanh
thế hệ chúnh mình
bao con người
bao câu chuyện
mang mỹ từ mỹ tự Vô Danh?...