Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỷ niệm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kỷ niệm. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

NHỚ VỀ NGÀY NÀY NĂM ẤY

Hợp xướng CHÂN SÓNG

Nhạc: Văn Phượng    Thơ: Thanh Thảo
Phần 1: Mẹ và Biển.  Phần 2: Biển gọi.   Phần 3: Chân Sóng
Biểu diễn: NS Châu Bình cùng diễn viên Đoàn Ca - Múa - Nhạc dân tộc tỉnh Quảng Ngãi
Chỉ huy: Nhạc sĩ Văn Phượng
(Tiết mục biểu diễn trong chương trình "Ngày Thơ Việt Nam tại Quảng Ngãi" - Nguyên Tiêu 2012)
GAN đã giới thiệu về tác phẩm này. Xem TẠI ĐÂY

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Chiến tranh trong mắt ai

Gặp lại tác giả “Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới”
(LĐO) Đào Tuấn - Chiến tranh có thể là sự ác liệt, nhưng hào hùng với đạn rơi máu đổ của những chiến binh chốn sa trường. Chiến tranh, cô đơn và mất mát ngay trong cái dáng ngồi dựa cửa của người thiếu phụ chờ chồng. Chiến tranh, cũng có thể là sự ngơ ngác của một người dân thời bình bỗng một ngày trở thành phế nhân.

          Và chiến tranh, chẳng có gì quá lời khi nói đó là cảm giác hào hùng và tinh thần quyết tử cho tổ quốc quyết sinh đã có sẵn trong dòng máu Lạc Việt từ cả ngàn năm nay.
         Có một nhạc sĩ, đã 35 năm qua, vẫn nhớ như in cái cảm giác hào hùng năm ấy. Ông là Phạm Tuyên - tác giả của “Tiếng súng đã vang trên bầu trời biên giới”.

Chủ Nhật, 16 tháng 2, 2014

VALENTINE CỘT MỐC SỐ KHÔNG

Lời: Nguyễn Ngọc Chu - Trần Bắc Hải
Nhạc: Trần Bắc Hải
Trình bày: Trần Bắc Hải
***
Valentine chưa dám tìm nụ hôn
Chia tay không hoa, đôi bàn tay đan ngón nhau
Ga Hàng Cỏ níu toa tàu đi về cột mốc số không
Mười Bốn Tháng Hai, Ngày Valentine
***
Xuyên qua đêm Đông đôi mắt tìm về nhau
Trên hai đôi tay, ba ngày hơi ấm nhớ nhau
Đêm Mười Bảy, lấy thân mình anh làm cột mốc số không
Cột mốc số không! Cột mốc số không!
***
Ba mươi lăm năm, chưa có sử nào ghi
Nhưng con tim em như tình yêu không biết quên
Em hằng nhủ các con mình nhớ ngày Mười Bốn Tháng Hai
Ngày Valentine
Mình níu tay nhau
Về cột mốc số không...
16/2/2014


  

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Nhớ nước Nga

Nhớ nước Nga - Cкучаю по Pоссии
Nhạc và lời: Nguyễn Thị Minh Châu
Video: KaiE (FB: Alesha Burnley)

Nhớ nước Nga thu vàng đẹp như tranh
Rụng lá sang Đông tuyết rơi dầy như bông
Mùa Xuân cho cây thay lá
Ưu phiền như tan theo băng giá
Để náo nức vào Hạ đêm trắng mênh mông.

Thầy giáo xưa và bạn bè giờ ra sao

Từng sống bên nhau có bao buồn vui chung
Cùng lang thang trên phố vắng
Dưới hàng cây xanh um hoa táo trắng
Gặp ánh mắt dịu dàng mà lòng bối rối.

Dòng sông trôi không quay lại

Theo gió cuốn bao đổi thay
Dẫu xa xôi nhưng tình người vẫn không phai
Thời sinh viên qua lâu rồi
Mà nỗi nhớ mãi còn đây
Nước Nga ơi xin gửi nỗi nhớ này.

Tháp nhấp nhô chuông vàng từ xa xưa

Lửa cháy không nguôi tấm bia người vô danh
Bồ câu theo nhau đỗ cánh
Bên đài phun muôn tia nước lấp lánh
Ngời ánh mắt người mẹ bên chiếc xe nôi.

Dòng sông trôi không quay lại

Theo gió cuốn bao đổi thay
Dẫu xa xôi nhưng tình người vẫn không phai
Thời sinh viên qua lâu rồi
Mà nỗi nhớ mãi còn đây
Nước Nga ơi xin gửi nỗi nhớ này.
*********
Bài hát ở nguồn này hay hơn nhưng vẫn không biết cách bê về. :(

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Rừng đêm sao sáng

Tranh số 10: “Rừng đêm sao sáng”
Tác giả: Nguyễn Hoàng Bảo Ngọc,
14 tuổi, Hà nội. iPad.

"Khi chúng ta mơ ước một mình thì đó chỉ là một ước mơ. Khi chúng ta mơ ước cùng những người khác thì đó là sự khởi đầu của hiện thực." (Dom Helder Camara)
“Rừng đêm sao sáng” - bức tranh lấy nền là 4 vạt mầu lạnh của đêm cao nguyên. Chỉ chấm phá thêm có vài nét đơn giản vàng - nâu - đỏ, mà như đã thổi đủ hơi ấm vào bức tranh. Ba vạt màu lạnh, vài nét đơn giản màu ấm. Ít mà nói được nhiều." (3Chai)

“Rừng đêm sao sáng” sẽ là một trong những kỷ niệm đẹp không chỉ của riêng mình. Sẽ nhớ thật lâu.