Thứ Ba, 14 tháng 2, 2017

Ngày của một Tình Yêu đích thực

VALENTINE CỘT MỐC SỐ KHÔNG... 
Trần Bắc Hải
Vậy là chúng mình chia tay. 
Ga Hàng Cỏ đông người quá, chẳng dám hôn nhau. Hà Nội hồi đó nghèo, chẳng tìm đâu ra hoa đưa tiễn anh. Khi con tàu như một con thú lớn thở phì phò ì ạch chuyển mình trong đêm, anh nhoài cả nửa người ra khỏi khung cửa sổ toa tàu gọi tên em, bạn anh phải ôm ngang lưng cho anh khỏi rơi xuống đất. Em chạy theo, níu được tay anh một chút xíu thôi. Suốt đường về, vừa khóc vừa ủ mãi tay mình vào ngực để giữ lại hơi anh. Chúng mình chẳng biết đêm ấy, ở những xứ sở hòa bình xa xôi, người ta gọi là ngày của những cặp tình nhân. 
... 
Vậy mà chúng mình chia tay, mãi mãi. Đó là đêm 14/2/1979. Anh cùng với bạn trở về đơn vị. Anh là lính biên phòng, đóng quân ở ngay sát Cột Mốc Số Không. Ngày 17/2/1979, Cột Mốc Số Không và đồn biên phòng của các anh bị biển người của giặc Tàu tràn qua. Lấy chính thân mình làm Cột Mốc Số Không, anh không bao giờ có thể trở lại Hà Nội với em được nữa. 
... 
Mấy chục năm qua rồi, em đi lấy chồng, rồi sinh con, nuôi con, dạy con, rồi đến cháu. Anh mãi mãi hai mươi lăm tuổi, nhưng em thì thành bà nội mất rồi. Anh à, trẻ con bây giờ không thích học môn Lịch Sử. Và sách giáo khoa thì cũng chả ghi lại chuyện các anh đã lấy thân mình làm Cột Mốc Số Không. Chỉ có em nhắc chúng nó rẳng nếu hôm nay là ngày Valentine, thì 3 ngày sau sẽ là ngày của Cột Mốc Số Không. 
...
Ngày của một Tình Yêu đích thực.

VALENTINE CỘT MỐC SỐ KHÔNG
Lời: Nguyễn Ngọc Chu & Trần Bắc Hải
Nhạc: Trần Bắc Hải
Hòa âm - phối khí: Trần Mạnh Hùng
Ca sỹ: Hồng Vy